Đầu tiên, cần phải khẳng định sơ đồ 3 trung vệ được Ole áp dụng là giải pháp tình thế chứ không phải là một dạng hệ thống chiến thuật bài bản như Tuchel hay Conte.
Việc Ole đổi sang sử dụng 3-5-2 nhằm hai mục đích chính. Thứ nhất, 3-5-2 cùng với sự trở lại của Varane sẽ giúp vá lại hàng thủ đang khủng hoảng nghiêm trọng.
>>> Xem thêm: Tin tức bóng đá trong ngày HOT <<<
Việc thêm quân số hàng phòng ngự giúp cho Man Utd có thêm nhiều phương án để hỗ trợ bọc lót giữa các vị trí vốn đang có phong độ không cao ở khoảng thời gian gần đây. Hai tình huống trong ảnh là minh chứng rõ ràng cho điều đó, khi Man Utd đã vượt trội hơn về quân số trong những lần bị mất bóng ngớ ngẩn. Ở tình huống đầu tiên của Son, Wan-Bissaka có nhiệm vụ bọc lót ngay lập tức cho các trung vệ sau khi Varane đã dâng cao.
Ở tình huống của Kane, rõ ràng Man Utd đã vượt trội về mặt quân số và Kane không có quá nhiều lựa chọn cho tình huống này.
>>> Đừng bỏ qua: Cách đặt cược dễ thắng <<<
Thứ hai, 3-5-2 giúp giảm tải hàng tiền vệ, đặc biệt là Fred và McTominay. Trên phương diện phòng ngự, chúng ta thấy được hệ thống của Man Utd khi phòng ngự là 5-1-2-2 với McTominay đá ở đáy hàng tiền vệ, còn Fred nhô cao hợp với Bruno tạo thành cặp tiền vệ số 8 gây áp lực lên bộ đôi double-pivot của đối phương. Thậm chí, trong một số thời điểm, Fred còn được chỉ đạo dâng cao hơn nữa để pressing thẳng vào hậu vệ phải của Spurs là Emerson, nhường lại khu trung tuyến cho Shaw khi đó trở thành một Inverted Wing-back.
Khi được trả về thi đấu đúng sở trường là một B2B lệch trái, Fred đã hoạt động rất hiệu quả trên phương diện phòng ngự. McTominay cũng đã có rất nhiều tiến bộ khi thi đấu ở vị trí mỏ neo trong những trận đấu vừa qua, và McFred có thể tự tin thoát pressing hay tranh chấp 50:50 cũng đến từ khả năng bọc lót tốt của ba trung vệ phía sau.
Về mặt hệ thống, Man Utd luôn duy trì được cự ly đội hình hẹp và có tính tổ chức cao khi phòng ngự. Khoảng trống giữa các tuyến của Man Utd được thu hẹp tối đa và điều đó khiến các tiền vệ của Spurs và thậm chí cả Kane đều không thể có bóng trong khu vực zone 14. Điều này bắt buộc Spurs phải đưa bóng ra hai biên, nhưng Wasabi bên cánh phải và Shaw với sự hỗ trợ của Fred bên cánh trái đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.
Ở phương diện tấn công, Man Utd đã mở rộng chiều ngang sân một cách tối đa. Khi đó, hệ thống 3-2-5 được hình thành, với việc Ronaldo trong giai đoan đầu (và Cavani trong giai đoạn sau) cùng với Bruno dạt sang hai cánh để nhận bóng. Ở giai đoạn đầu trận, Ronaldo đã được xếp đá rộng để nhường khu vực trung tâm cho Cavani.
Ole đã muốn Ronaldo có những tình huống nhận bóng bên cánh trái, sau đó đợi Shaw và Fred dâng lên để phối hợp. Khi đã có đủ nhân sự bên phía cánh trái, Ronaldo sẽ lập tức di chuyển trở lại vào vòng cấm để tạo ra 2 tiền đạo mục tiêu ở phía trong. Điều này hoạt động không quá hiệu quả trong thời gian đầu vậy nên Ole đã thay đổi vai trò giữa Ronaldo và Cavani, và gần như ngay lập tức, bàn mở tỷ số đã tới.
Đây là cách vận hành tương đối ổn cho Man Utd, nếu họ thi đấu với dạng sợ đồ 3 trung vệ. Theo cá nhân tôi nghĩ nên sử dụng một tiền đạo đá rộng tốt hơn là Rashford, Greenwood hoặc thậm chí cả Bruno để tối ưu hóa hiệu quả của cách vận hành này như những gì Conte từng làm với Martinez và Lukaku ở Inter.