Trong nhiều năm qua, chuyện mua tiền đạo của MU giống y hệt việc đi mua một chiếc xe cũ. Nói chính xác hơn là MU giống như người có tầm vài trăm triệu, mới lái lần đầu, và bằng một cách thần kỳ nào đó, họ chọn mua ô tô đã qua sử dụng.
Mua xe cũ thực ra có rất nhiều ưu điểm. Đa phần các xe ô tô cũ đều giá rẻ hơn xe mới (một số dòng có thể đắt hơn, nhưng không nhiều). Bản thân tâm lý người đi xe cũng đỡ “rén” hơn mua xe mới vì đằng nào cũng là xe qua sử dụng rồi. Ngoài ra, xe cũ thường được độ kha khá đồ, thậm chí là phụ kiện ngon, hiện đại nếu may mắn. Bên cạnh đó, bạn có thể trải nghiệm cảm giác lái xe sang chỉ với vài trăm triệu, đỡ tốn kém hơn rất nhiều nếu so với việc bạn phải bỏ ra cả tỷ đồng để mua xe mới cứng.
Tiền đạo già cũng như vậy. Họ có thể qua thời đỉnh cao, nhưng bản năng của sát thủ thì vẫn còn đấy. Họ có thể không chạy nhanh bằng các cầu thủ trẻ, nhưng kỹ năng chọn vị trí và cảm quan không gian thì không thể xem thường. Một số tiền đạo thậm chí càng về già càng tỏa sáng.
Nhược điểm của xe cũ thì quá là rõ ràng. Đầu tiên là thời gian sử dụng không nhiều, bạn cũng phải bỏ tiền bảo dưỡng máy móc có thể là nhiều hơn so với xe mới. Một số dòng xe thậm chí còn không được bảo hành chính hãng. Rủi ro cao nhất là bạn gặp phải gian thương, mua phải xe “dỏm”, tiền mất tật mang.
Khi bạn mua một tiền đạo đã 32, 33 tuổi, hoặc già hơn, bạn phải chấp nhận anh ta sẽ chấn thương nhiều hơn, chạy không bằng lớp trẻ, tư duy chơi bóng cũng không còn nhanh nhạy. Việc gì cũng có rủi ro và lợi ích.
Từ thời Mourinho, MU đã bắt đầu mua những tiền đạo ngoài 30 tuổi, và “truyền thống” ấy lại được tiếp tục trong năm 2022. Có người mua về để đá chính, ít nhất là 1 mùa, như Ibrahimovic. Có người thì MU buộc phải đưa về, vì đó là danh dự, như Cristiano Ronaldo (và đương nhiên CR7 đá chính). Nhưng đây không phải là trường hợp chiếm đa số.
>>> Click tại đây: Nhà cái Fun88 uy tín mới nhất <<<
3 trường hợp còn lại là Ighalo, Cavani, và Arnautovic (ơn trời deal này sụp đổ rồi) đều là những bản hợp đồng mang tính chất chữa cháy, ngắn hạn. Đừng ai nói Cavani mua về để đá chính, vì ban đầu anh ta hầu hết là đá dự bị và nửa cuối mùa 2021 với sự sa sút của Martial thì Cavani mới bắt đầu đá chính nhiều hơn. Ighalo thì quá rõ ràng, còn Arnautovic là do Ten Hag muốn một cầu thủ mạnh mẽ về thể chất và đã từng làm việc dưới trướng của mình.
Vậy thì tại sao MU lại thích mua tiền đạo qua thời đỉnh cao như vậy? Gạt bỏ đi Ibrahimovic và Ronaldo, thì rõ ràng là ban lãnh đạo của MU thời điểm đó tin vào tương lai của đội, với các Martial, Rashford và Greenwood là hạt nhân hàng công. Sau này, với sự nổi lên của Haaland, MU cũng định mua cầu thủ này về nhưng do phía người đại diện của Haaland hét giá quá cao, mà trong bối cảnh hàng công của MU vẫn thiếu một tiền đạo dự bị, nên ban lãnh đạo MU nhắm đến Cavani như là một giải pháp ngắn hạn.
Nhưng rồi mọi thứ không diễn ra theo các con tính của ban lãnh đạo MU. Hè 2021, MU tiếp tục mua về Ronaldo, ký hợp đồng 2 năm. Sau đó đội bóng đi xuống và hỗn loạn, bản thân Marital sa sút không phanh, Greenwood dính bê bối tình dục, dẫn đến MU tiếp tục chính sách mua tiền đạo già trong hè năm nay, với việc liên hệ mua Arnautovic.
Vậy việc MU tiếp tục chính sách đó có sai hay không? Chính sách đó có vẻ phát huy hiệu quả trong quá khứ, nhưng ở thời điểm hiện tại, đây là điều sai lầm.
Hãy phân tích trường hợp của Arnautovic. Bạn mua một tiền đạo qua thời đỉnh cao, giá chuyển nhượng có thể rẻ, thực ra MU nâng bid lên 10 triệu euro đã là đắt rồi. Tuy nhiên, thời hạn sử dụng cực ngắn, tối đa là 3 năm, còn không sẽ khoảng 1 đến 2 năm. Khi hết hợp đồng, anh ta sẽ nghỉ thi đấu, và dĩ nhiên đội bóng không thu được bất cứ một đồng nào.
>>> Vào ngay cơ hội nhận thưởng tại: Bản tin bóng đá mới nhất <<<
Điều này dẫn đến việc MU lại phải lao vào thị trường chuyển nhượng để mua tiền đạo mới. MU lại phải bỏ ra hàng chục triệu bảng để mua một tiền đạo trẻ khỏe, hoặc rủi nhất là lại mua tiếp tiền đạo ngoài 30. Vòng xoáy ấy cứ lặp lại, và trong bối cảnh tiền đạo cắm giỏi ngày càng hiếm như hiện nay, MU có thể sẽ không bao giờ có thể mua được một tiền đạo mà họ có thể dùng trong 5, 7 năm tới.
Trong khi đó, nếu mua một tiền đạo 20 tuổi, cứ cho giá của anh ta là 50 triệu bảng. Có thể đắt vào thời điểm này, nhưng đừng quên là thời hạn hợp đồng rất dài, có thể lên tới 6 năm. Thời gian là rất dài, và MU toàn quyền quyết định cách sử dụng anh ta, có thể cho mượn, hoặc bán với giá cao hơn. Quan trọng nhất là tiềm năng của cầu thủ đó hơn rất nhiều lần so với một cầu thủ đã ngoài 30 tuổi, hạn sử dụng lâu hơn nhiều.
Nhưng tất cả những điều đó không đáng ngại bằng việc MU đang khiến cho người ta có cái cảm giác họ không biết mình muốn gì. MU chần chừ với những cầu thủ trẻ, để rồi năm này qua năm khác người ta vẫn link MU với cả tá tiền đạo, rồi cuối cùng chả chốt được ai, hoặc lại là một “ông cụ” đã qua thời đỉnh cao.
Sai lầm lớn nhất khi mua xe, hay bất cứ một món đồ nào, là không biết chính xác mình muốn cái gì. Với trường hợp xe ô tô, thì sai lầm ở đây là bạn có vài trăm triệu, xong bạn đặt câu hỏi với người bán là em có 500 triệu đây, theo anh em mua xe gì, mà không hề biết nhu cầu thực sự của mình là cái gì, mình đi lại ra sao.
Đó chính xác là những gì mà người ta thấy được MU qua việc đội bóng này hỏi mua Arnautovic. Cảm giác về một đội bóng mua sắm trong hoảng loạn (panic buy). Thật may thương vụ này đã sụp đổ…